1.000 ngày sau lệnh cấm học của Taliban đối với nữ sinh, tinh thần phản kháng vẫn còn
1,000 Ngày Mất Mát: Giáo Dục Nữ Sinh Afghanistan Dưới Ách Taliban
1. 1,000 Ngày Tăm Tối: Nỗi Đau Chưa Lành
Ngày 8 tháng 6 đánh dấu 1,000 ngày kể từ khi Taliban cấm nữ sinh trên 12 tuổi theo học tại tất cả các trường học ở Afghanistan. Quyết định này được đưa ra chỉ vài ngày sau khi Taliban lên nắm quyền vào năm 2021, khiến hàng trăm nghìn nữ sinh mất đi hy vọng được học hành chính thức. Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch) trong một tuyên bố kỷ niệm 1,000 ngày này đã khẳng định rằng xã hội Afghanistan “sẽ không bao giờ hồi phục hoàn toàn” từ sự mất mát của nhiều nữ chuyên gia tương lai, đặc biệt là trong một đất nước vốn đã phải vật lộn với tỷ lệ biết chữ thấp ở thanh thiếu niên. Liên Hợp Quốc cáo buộc Taliban đang “chôn vùi hy vọng” của Afghanistan với các sắc lệnh hà khắc, chính sách và hệ thống phân biệt đối xử có tổ chức đối với phụ nữ và trẻ em gái.
2. Ngọn Nến Hy Vọng: Trường Học Bí Mật
Bất chấp những nguy hiểm, nhiều nữ sinh Afghanistan vẫn kiên quyết không từ bỏ hy vọng. Họ đã tìm đến những trường học không chính thức, được giấu kín khỏi tầm mắt của Taliban, để tiếp tục học hành. Hy vọng của họ là nếu chế độ Taliban sụp đổ hoặc bị ép buộc phải nới lỏng hạn chế thông qua áp lực quốc tế, việc học hành bí mật sẽ giúp họ theo kịp bạn bè quốc tế và có thể vượt qua các kỳ thi.
3. Khó Khăn Và Thách Thức: Nguồn Lực Hạn Hẹp
Nhiều trường học bí mật ở Afghanistan hoạt động với nguồn lực hạn chế, cả về vật liệu và giáo viên. Họ nhận được sự hỗ trợ từ các nhà hoạt động vì quyền phụ nữ và giáo dục ở nước ngoài, những người gửi tiền hàng tháng để mua sách giáo khoa và trả lương cho giáo viên. Quỹ Pohana là một trong những tổ chức tư nhân hỗ trợ các trường học bí mật, chủ yếu ở các tỉnh phía nam và phía đông Afghanistan. Người sáng lập tổ chức, Wazhma Tokhi, người đã rời Afghanistan và hiện đang sống ở châu Âu, cho biết mạng lưới trường học do nhóm của bà hỗ trợ có khoảng 1.300 nữ sinh tuổi teen.
4. Giáo Viên Dũng Cảm: Gánh Vác Hy Vọng
Sherin, một nhà hoạt động nhân quyền và là giáo viên duy nhất tại một trường học bí mật của Pohana ở tỉnh Helmand miền nam – quê hương của Taliban – là một ví dụ điển hình. Cô là giáo viên trước khi Taliban cấm học, và đã tiếp tục công việc một cách bí mật kể từ đó. Cô cho biết vẫn đang dạy nhiều học sinh cũ của mình, mỗi ngày hai buổi, mỗi buổi 20 học sinh, với sự hỗ trợ tài chính từ Quỹ Pohana.
5. Giấc Mơ Bị Tước Đoạt: Nỗi Đau Của Nữ Sinh
Najiba, 15 tuổi, lẽ ra đã học lớp 9 năm nay nếu trường học của cô vẫn mở cửa. Thay vào đó, cô theo học tại trường học bí mật của Sherin, hy vọng và chuẩn bị cho một tương lai tươi sáng hơn, và từ chối từ bỏ giấc mơ trở thành bác sĩ thần kinh. Đa số các trường học bí mật ở Afghanistan hoạt động, ít nhất là bề ngoài, như các trường tôn giáo Hồi giáo, hay madrasas. Việc Taliban quản lý các madrasas, thậm chí là các trường học không được phép, khác nhau đáng kể tùy theo địa điểm và các quan chức địa phương liên quan.
6. Ánh Sáng Mờ Nhạt: Hy Vọng Mong Manh
Trong khi những phụ nữ trẻ này vẫn tìm cách lách luật cấm học hà khắc của Taliban, người ta dự đoán rằng Afghanistan sẽ tiếp tục chứng kiến nhiều phụ nữ được giáo dục và chuyên nghiệp phải chạy trốn sang các quốc gia có nhiều cơ hội hơn. “Afghanistan sẽ không bao giờ hồi phục hoàn toàn sau 1.000 ngày này”, Heather Barr, Giám đốc điều hành phụ trách quyền phụ nữ của Human Rights Watch, cho biết trong tuyên bố của tổ chức. “Tiềm năng bị mất trong thời gian này – các nghệ sĩ, bác sĩ, nhà thơ và kỹ sư sẽ không bao giờ có thể cống hiến kỹ năng của họ cho đất nước – không thể thay thế. Mỗi ngày trôi qua, nhiều giấc mơ tan vỡ.”
Nguồn: https://cbsnews.com
Xem bài viết gốc tại đây
Bạn cần Đăng nhập/Đăng ký để bình luận.