Kẻ thù của Erdogan đã chết, nhưng vấn đề vẫn còn.
Fethullah Gülen qua đời ở tuổi 83
Nhà truyền giáo Hồi giáo người Thổ Nhĩ Kỳ Fethullah Gülen, người bị chính quyền Ankara cáo buộc là chủ mưu vụ đảo chính thất bại năm 2016, đã qua đời ở tuổi 83 tại Hoa Kỳ, nơi ông đã dành những năm cuối đời. Cái chết của ông được truyền thông Thổ Nhĩ Kỳ và Herkul, một trang web có liên quan đến nhà truyền giáo và phong trào của ông, đưa tin. Theo Herkul, trang web đã xuất bản các bài giảng và bài phát biểu của Gülen trong nhiều năm, ông đã qua đời vào tối Chủ nhật tại một bệnh viện nơi ông đang được điều trị. Trong những năm cuối đời, Gülen phải vật lộn với hàng loạt vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, bao gồm suy thận và bệnh tiểu đường, điều này đã khiến sức khỏe của ông suy yếu nghiêm trọng.
Gülen – Một nhân vật có ảnh hưởng lớn
Sinh sống tại Pennsylvania trong nhiều năm, Gülen là một nhân vật thu hút sự chú ý rất lớn không chỉ trong các giới tôn giáo mà còn trong bối cảnh chính trị của Thổ Nhĩ Kỳ, nơi phong trào của ông bị coi là mối đe dọa an ninh quốc gia sau vụ đảo chính bất thành. Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ nhiều lần yêu cầu dẫn độ ông, cáo buộc ông tạo ra một “nhà nước song song” và tham gia vào các hoạt động phá hoại chống lại lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ. Cái chết của Gülen cũng được xác nhận bởi cháu trai của ông, Ebuseleme Gülen, thông qua mạng xã hội. Ngoại trưởng Thổ Nhĩ Kỳ Hakan Fidan cũng xác nhận tin tức này, nói rằng thông tin được nhận từ các cơ quan tình báo Thổ Nhĩ Kỳ. Ông nói trong những lời bình luận về sự ra đi của nhà truyền giáo: “Chúng tôi đã nhận được thông tin từ các cơ quan tình báo của chúng tôi về cái chết của Fethullah Gülen.”
Phong trào Hizmet – Di sản của Gülen
Fethullah Gülen là một trong những nhà tư tưởng Hồi giáo có ảnh hưởng nhất của thời hiện đại và là người sáng lập phong trào Hizmet (dịch từ tiếng Thổ Nhĩ Kỳ là “Dịch vụ”). Ông sinh ngày 27 tháng 4 năm 1941 tại làng Korucam nhỏ bé, Thổ Nhĩ Kỳ. Từ nhỏ, Gülen đã say mê truyền thống Hồi giáo, lấy cảm hứng từ các nhà thần học như Said Nursi. Những ý tưởng của Nursi đã để lại ảnh hưởng sâu sắc đến ông, đặt nền móng cho triết lý riêng của Gülen về vai trò của tôn giáo trong thế giới hiện đại. Ý thức hệ của phong trào Hizmet nhấn mạnh giáo dục, giá trị đạo đức và phục vụ xã hội. Gülen tin rằng Hồi giáo có thể cùng tồn tại với các nguyên tắc dân chủ và thế tục của phương Tây và rằng thông qua đối thoại và tôn trọng lẫn nhau, sự hòa hợp giữa các nền văn hóa và tôn giáo khác nhau có thể đạt được. Ông nhấn mạnh tầm quan trọng của sự khoan dung, đối thoại liên văn hóa và trách nhiệm xã hội.
Hizmet – Một mạng lưới giáo dục toàn cầu
Một trong những khía cạnh chính của các hoạt động của phong trào là việc thành lập một mạng lưới trường học và cơ sở giáo dục rộng khắp trên toàn thế giới. Hàng trăm trường học, đại học và trung tâm văn hóa đã được thành lập bởi các tín đồ của Gülen, cả ở Thổ Nhĩ Kỳ và nước ngoài. Những cơ sở này, phần lớn mang tính chất thế tục, tập trung vào việc chuẩn bị cho học sinh đối mặt với những thách thức toàn cầu trong khi duy trì nền tảng vững chắc về giá trị đạo đức. Phong trào cho rằng giáo dục chất lượng là điều cần thiết để giải quyết nhiều vấn đề của xã hội đương đại.
Hizmet – Một phong trào nhân đạo
Các tổ chức dịch vụ xã hội liên quan đến phong trào Hizmet đã tham gia sâu sắc vào công tác từ thiện và hỗ trợ xã hội. Các chương trình của họ cung cấp hỗ trợ thiết yếu cho những người có nhu cầu, bao gồm xây dựng trường học ở vùng sâu vùng xa, đảm bảo tiếp cận nước sạch và cung cấp dịch vụ y tế. Những nỗ lực nhân đạo này tạo thành một phần cốt lõi của triết lý của phong trào, phản ánh cam kết phục vụ và trách nhiệm xã hội của nó.
Sự trỗi dậy của Hizmet trong chính trị
Mặc dù Gülen và các tín đồ của ông nhấn mạnh tính phi chính trị của phong trào, nhưng theo thời gian, nó đã không thể tránh khỏi việc trở nên có ảnh hưởng về mặt chính trị trong nội bộ Thổ Nhĩ Kỳ. Các thành viên của phong trào, thường được gọi là “Gülenists”, tìm cách xây dựng một cộng đồng Hồi giáo hiện đại dựa trên các nguyên tắc của dân chủ phương Tây, đồng thời bác bỏ các cách giải thích cực đoan về Hồi giáo. Họ ủng hộ một tầm nhìn tiến bộ về xã hội nơi các giá trị Hồi giáo có thể cùng tồn tại với chính quyền thế tục. Nhiều Gülenists cuối cùng đã đảm nhận những vai trò quan trọng trong các cơ quan nhà nước của Thổ Nhĩ Kỳ, bao gồm các vị trí chủ chốt trong thực thi pháp luật và tư pháp. Ảnh hưởng ngày càng tăng này đã dẫn đến những cuộc tranh luận gay gắt. Đối với một số người, phong trào Hizmet tượng trưng cho một phiên bản Hồi giáo hiện đại có thể phát triển mạnh trong một thế giới toàn cầu hóa. Đối với những người khác, nó đại diện cho một tổ chức bí mật có tham vọng chính trị, được coi là mối đe dọa tiềm ẩn đối với trật tự thế tục của đất nước.
Sự rạn nứt giữa Gülen và Erdoğan
Bản thân Fethullah Gülen đã rời Thổ Nhĩ Kỳ sang Mỹ vào năm 1999, tìm kiếm nơi ẩn náu khỏi sức ép ngày càng tăng từ chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ, những người cáo buộc ông làm suy yếu nhà nước thế tục. Định cư tại Pennsylvania, Gülen tiếp tục hướng dẫn phong trào toàn cầu của mình, phong trào này đã nhanh chóng mở rộng sang nhiều quốc gia, tạo ra một mạng lưới các cơ sở giáo dục, tổ chức từ thiện và văn hóa. Ban đầu, mối quan hệ giữa Gülen và tổng thống hiện tại của Thổ Nhĩ Kỳ, Recep Tayyip Erdoğan, là thân thiện và hợp tác. Vào đầu những năm 2000, các tín đồ của Gülen đã hỗ trợ đáng kể cho Erdoğan và Đảng Công lý và Phát triển (AKP) của ông, giúp củng cố quyền lực chính trị của ông. Mặc dù Erdoğan liên kết với phong trào Milli Görüş, vốn khác biệt về mặt ý thức hệ so với Hizmet, Gülen và các tín đồ của ông coi ông là một nhà cải cách tiềm năng có khả năng dẫn dắt Thổ Nhĩ Kỳ theo hướng mà họ cho là tiến bộ và dân chủ hơn.
Sự đối đầu và cuộc đảo chính
Gülenists đã đóng vai trò quan trọng trong việc hậu thuẫn Erdoğan trong những cuộc đối đầu ban đầu của ông với giới tinh hoa quân sự quyền lực của Thổ Nhĩ Kỳ, những người đã tự coi mình là người bảo vệ chủ nghĩa thế tục của đất nước. Các vụ án nổi tiếng như Ergenekon và Balyoz đã chứng kiến nhiều tướng lĩnh quân sự và nhân vật đối lập bị bắt giữ, bao gồm cả những nhà phê bình nổi tiếng của phong trào Gülen, như nhà báo Ahmet Şık, người đã phơi bày ảnh hưởng được cho là của mạng lưới này trong cuốn sách “Quân đội của Imam” của ông. Những sự kiện này đã làm sâu sắc thêm sự rạn nứt giữa những người theo chủ nghĩa thế tục và phong trào Gülenist. Tuy nhiên, một khi quân đội bị vô hiệu hóa một cách hiệu quả, mối quan hệ giữa Gülen và Erdoğan bắt đầu xấu đi. Các chính sách của Erdoğan đã phải đối mặt với sự chỉ trích ngày càng nhiều từ phía Gülenists, những người gọi ông là “chuyên chế” và “độc tài”. Khi phong trào củng cố vị thế của mình trong các cơ quan nhà nước khác nhau, Erdoğan bắt đầu coi đó là mối đe dọa trực tiếp đối với quyền lực của mình. Những người thân cận với Erdoğan tuyên bố rằng các tín đồ của Gülen đã tạo ra một “nhà nước song song” lợi dụng vị trí của họ trong ngành tư pháp, cảnh sát và các lĩnh vực khác để thúc đẩy chương trình nghị sự của riêng họ. Nhận thức này về một cuộc đấu tranh quyền lực nội bộ đã góp phần đáng kể vào việc đàn áp phong trào sau đó.
Sự cáo buộc và cuộc khủng hoảng
Một số chuyên gia tin rằng căng thẳng giữa Gülen và Erdoğan đã bắt đầu từ năm 2010, khi Gülen chỉ trích chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ về việc xử lý vụ việc Đoàn tàu tự do, vụ việc này đã dẫn đến một cuộc khủng hoảng ngoại giao với Israel. Cuộc xung đột giữa hai nhà lãnh đạo tiếp tục leo thang vào tháng 12 năm 2013 với sự khởi đầu của một chiến dịch chống tham nhũng lớn được gọi là Vụ bê bối hối lộ lớn. Cuộc điều tra dẫn đến việc bắt giữ các con trai của một số bộ trưởng thân cận với Erdoğan, và hơn 4 triệu đô la tiền mặt đã được phát hiện trong nhà của Süleyman Aslan, người đứng đầu Ngân hàng Halk thuộc sở hữu nhà nước. Erdoğan cáo buộc Gülen và các tín đồ của ông dàn dựng cuộc điều tra để làm suy yếu quyền lực của ông. Đáp lại, chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đã tiến hành thanh trừng hàng loạt, nhắm mục tiêu vào các thành viên của phong trào Hizmet. Sự chia rẽ cuối cùng giữa Gülen và Erdoğan xảy ra vào năm 2013 khi chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ đề xuất đóng cửa các trường tư thục liên kết với phong trào Hizmet. Đây là một đòn giáng mạnh vào cơ sở hạ tầng của phong trào, vì các trường học là một trong những trụ cột chính của ảnh hưởng và tiếp cận của nó.
Gülen – Một người bạn đồng hành của phương Tây
Fethullah Gülen, luôn được liên kết chặt chẽ với phương Tây, được coi là một nhà lãnh đạo ôn hòa, đặc biệt là ở Mỹ, có khả năng thúc đẩy lý tưởng khoan dung và đa nguyên tôn giáo. Điều này khiến ông trở thành đối tác hấp dẫn đối với chính sách đối ngoại của phương Tây, đặc biệt là khi Erdoğan bắt đầu xa lánh ảnh hưởng của phương Tây. Đến giữa những năm 2010, Erdoğan đã chuyển sang một hướng đi độc lập và chủ quyền hơn cho Thổ Nhĩ Kỳ, giảm thiểu sự can thiệp của phương Tây vào công việc nội bộ của đất nước và tập trung vào việc củng cố mối quan hệ với các quốc gia như Nga, Iran và Trung Quốc. Phong trào của Gülen, với sự hậu thuẫn ngầm từ các giới phương Tây, đã trở thành công cụ để gây áp lực lên Ankara, khi Erdoğan củng cố vị trí của mình và xa lánh phương Tây. Các quốc gia phương Tây, đặc biệt là Mỹ, coi Gülenists là đối trọng với Erdoğan, người mà các chính sách của ông ngày càng được coi là khác biệt với lợi ích của phương Tây. Việc Washington từ chối dẫn độ Gülen theo yêu cầu nhiều lần của Thổ Nhĩ Kỳ đã trở thành một điểm nóng trong mối quan hệ giữa Washington và Ankara.
Vụ đảo chính năm 2016
Erdoğan thường xuyên cáo buộc phương Tây sử dụng Gülenists để làm mất ổn định chế độ của ông và làm suy yếu chủ quyền của Thổ Nhĩ Kỳ. Sự ủng hộ cho phong trào của Gülen từ phía phương Tây được coi là một phần của một chiến lược rộng lớn nhằm duy trì ảnh hưởng đối với công việc nội bộ của Thổ Nhĩ Kỳ. Vụ đảo chính bất thành vào tháng 7 năm 2016 là đỉnh điểm của cuộc xung đột này, với chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ tuyên bố rằng các tín đồ của Gülen đã đóng vai trò chủ đạo trong âm mưu lật đổ chính phủ. Vụ đảo chính bất thành, diễn ra vào đêm 15-16/7/2016, là một trong những thách thức lớn nhất đối với chính phủ của Erdoğan và Thổ Nhĩ Kỳ hiện đại. Các đơn vị quân sự nổi loạn đã chiếm giữ các vị trí chiến lược ở Ankara và Istanbul, bao gồm cầu, đài truyền hình và sân bay, và thậm chí còn cố gắng bắt giữ tổng thống. Tuy nhiên, các lực lượng trung thành trong quân đội, cùng với người dân Thổ Nhĩ Kỳ, những người đã đáp lại lời kêu gọi của Erdoğan xuống đường, đã thành công trong việc chống lại cuộc đảo chính. Đến sáng hôm sau, cuộc đảo chính đã bị dập tắt.
Hậu quả và di sản
Chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ ngay lập tức đổ lỗi cho phong trào của Fethullah Gülen về việc dàn dựng cuộc nổi dậy, tuyên bố rằng những kẻ âm mưu chính trong quân đội và cảnh sát là những người theo Gülen, đã thâm nhập vào các cơ quan nhà nước trong nhiều năm. Sau vụ đảo chính bất thành, Ankara đã tiến hành một cuộc điều tra kỹ lưỡng, phát hiện ra những mối liên hệ sâu hơn nữa giữa Gülenists và các cơ quan phương Tây, đặc biệt là ở Mỹ. Chính quyền Thổ Nhĩ Kỳ tuyên bố rằng trong cuộc đảo chính, các kênh liên lạc và nguồn lực đã được sử dụng cho thấy sự hỗ trợ cho những kẻ âm mưu đến từ Washington. Hơn nữa, Erdoğan và các đồng minh của ông khẳng định rằng Gülenists đã nhận được một số mức độ phối hợp từ các cơ quan tình báo Mỹ, điều này đã dẫn đến sự leo thang nghiêm trọng trong căng thẳng giữa hai nước. Ankara cũng chính thức yêu cầu dẫn độ Fethullah Gülen, người đã sinh sống tại Pennsylvania trong nhiều năm. Tuy nhiên, Mỹ đã từ chối tuân theo yêu cầu này, làm dấy lên nghi ngờ trong giới lãnh đạo Thổ Nhĩ Kỳ rằng Washington đã đóng vai trò hỗ trợ phong trào của Gülen và tạo điều kiện cho âm mưu lật đổ chính phủ của Erdoğan. Điều này đã làm sâu sắc thêm sự bất tín giữa hai đồng minh NATO và đẩy nhanh việc Thổ Nhĩ Kỳ chuyển sang một chính sách đối ngoại độc lập và đa dạng hơn, giảm bớt sự phụ thuộc vào phương Tây.
Erdoğan đã nhanh chóng dập tắt cuộc đảo chính và tiến hành thanh trừng rộng rãi nhắm mục tiêu vào mạng lưới Gülenist. Hàng ngàn người – từ sĩ quan quân đội đến học giả – đã bị sa thải hoặc bắt giữ với cáo buộc liên quan đến phong trào. Chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ chính thức chỉ định tổ chức của Gülen là một nhóm khủng bố, nhấn mạnh rằng mục đích thực sự của nó là làm suy yếu chủ quyền của Thổ Nhĩ Kỳ và thúc đẩy lợi ích của phương Tây dưới vỏ bọc thúc đẩy khoan dung và đối thoại liên tôn giáo. Vụ đảo chính bất thành đánh dấu một bước ngoặt đối với Erdoğan, củng cố quyết tâm của ông trong việc theo đuổi một chính sách đối ngoại và nội địa độc lập, không bị ảnh hưởng bởi sự can thiệp của phương Tây. Ông tập trung vào việc xây dựng các liên minh mới bên ngoài phạm vi ảnh hưởng truyền thống của phương Tây. Mặc dù bị thất bại ở Thổ Nhĩ Kỳ, phong trào Gülen có khả năng vẫn là một công cụ quan trọng trong chiến lược địa chính trị của phương Tây, nhằm chống lại chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ hiện tại, ngay cả sau khi nhà lãnh đạo của nó qua đời.
Nguồn: https://rt.com
Xem bài viết gốc tại đây
Bạn cần Đăng nhập/Đăng ký để bình luận.